Được sự hỗ trợ của OXFAM tại Việt Nam và Liên minh Minh bạch về Ngân sách (BTAP); ngày 04/01/2019, Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật tỉnh Hà Giang đã phối hợp Trung tâm Hỗ trợ giáo dục và Nâng cao năng lực cho Phụ nữ (CEPEW) tổ chức Hội thảo “Chia sẻ kết quả áp dụng bộ công cụ ngân sách có trách nhiệm giới để đánh giá việc thực hiện Đề án đào tạo nghề cho lao động nông thôn tại tỉnh Hà Giang”. Tham dự Hội thảo có Lãnh đạo Ủy ban MTTQ tỉnh Hà Giang; Lãnh đạo Ban Văn hóa Xã hội của HĐND tỉnh; Lãnh đạo Sở Lao động Thương binh và Xã hội; đại diện các ban ngành đoàn thể của tỉnh, đại biểu các huyện, thành phố thuộc tỉnh và đại biểu đại diện cho các xã thuộc vùng nghiên cứu, khảo sát.
Toàn cảnh Hội thảo
Tại Hội thảo, Nhóm nghiên cứu đã giới thiệu tổng quan về ngân sách có trách nhiệm giới và chia sẻ kết quả áp dụng bộ công cụ ngân sách có trách nhiệm giới sử dụng để đánh giá thực hiện Đề án đào tạo nghề cho lao động nông thôn tại tỉnh Hà Giang. Theo báo cáo nghiên cứu: Thực hiện Đề án 1956 của Chính phủ về “Đào tạo nghề cho lao động nông thôn đến năm 2020”, từ năm 2016 đến năm 2018, tỉnh Hà Giang đã tổ chức tuyển sinh và đào tạo nghề cho 34.312 lao động; trong đó cao đẳng 860 người, trung cấp 2.382 người, sơ cấp và dưới 3 tháng 31.070 người (trong đó có 25.258 người được hỗ trợ kinh phí đào tạo); số người tham gia học nghề nông chiếm 54%, số người tham gia học nghề phi nông nghiệp chiếm 46%. Kết quả sau đào tạo, trong lĩnh vực phi nông nghiệp có 70% lao động sau tốt nghiệp có việc làm; một số nghề như dệt, thổ cẩm, đan lát, chế biến chè, xây dựng dân dụng, may mặc đạt 66,3% và đối với lĩnh vực nông nghiệp đạt trên 85% tỷ lệ lao động sau khi học xong có nghề mới hoặc vẫn làm nghề cũ, nhưng đã biết áp dụng kiến thức khoa học kỹ thuật vào sản xuất, góp phần nâng cao năng xuất, chất lượng sản phẩm, tăng thu nhập cho người lao động nông thôn từ mức thu nhập bình quân 700.000 đồng/người/tháng lên 3.000.000 đồng/người/tháng. Hiệu quả đào tạo nghề đã góp phần hoàn thành mục tiêu xây dựng nông thôn mới, xóa đói giảm nghèo, nâng tỷ lệ lao động qua đào tạo toàn tỉnh từ 46% năm 2015 lên 50,8% năm 2018. Một số địa phương trong tỉnh đã xây dựng một số mô hình dạy nghề gắn với giải quyết việc làm, tăng thu nhập cho người lao động như: Mô hình trồng cây dược liệu tại huyện Quản Bạ; trồng rau an toàn tại thành phố Hà Giang, huyện Quản Bạ, Mèo Vạc; nuôi ong lấy mật thương hiệu bạc hà tại huyện Đồng Văn, Mèo Vạc; cắt may cho người khuyết tật tại huyện Vị Xuyên. Các mô hình này đã liên kết được người lao động với doanh nghiệp, hợp tác xã, thành lập các tổ dịch vụ để tiêu thụ sản phẩm do người lao động làm ra, giúp cho lao động nông thôn ổn định việc làm, cải thiện đời sống, góp phần thúc đẩy kinh tế phát triển. Tuy nhiên, quá trình thực hiện Đề án 1956 trên địa bàn tỉnh Hà Giang còn nhiều hạn chế như: Năng lực của các cơ sở đào tạo nghề trong tỉnh còn hạn chế, nhất là trang thiết bị phục vụ cho công tác đào tạo còn thiếu; ngành nghề chưa đa dạng, chất lượng đào tạo nghề thấp; người lao động sau khi được đào tạo khó tìm kiếm được việc làm và rất khó tạo lập sinh kế bằng nghề được đào tạo như: nghề cơ khí, sửa chữa xe máy, điện tử, điện lạnh; kinh phí dành cho công tác đào tạo còn hạn hẹp, công tác kiểm tra giám sát thực hiện chương trình Đề án còn nhiều hạn chế...
Trên cơ sở chia sẻ kết quả nghiên cứu, đại biểu tham dự Hội thảo đã đóng góp nhiều ý kiến thảo luận sâu về những nội dung còn hạn chế trong công tác đào tạo, hướng nghiệp và sử dụng lao động nông thôn ở tỉnh Hà Giang trong thời gian qua và đề xuất những giải pháp nhằm nâng cao hiệu quả công tác đào tạo và sử dụng lao động nông thôn trong thời gian tới, đặc biệt là việc tập trung đầu tư cho du lịch và phát triển làng nghề truyền thống địa phương phục vụ du lịch. Kết quả của Hội thảo sẽ đưa ra những kiến nghị sát thực giúp cho tỉnh Hà Giang thực hiện tốt hơn Đề án “Đào tạo nghề cho lao động nông thôn” trên địa bàn tỉnh cho những năm 2019-2020 và cho giai đoạn tiếp theo.
Cao Hồng Kỳ, Liên hiệp Hội Hà Giang